Giữa những ồn ào của cuộc đời, có bao giờ bạn dừng lại… chỉ để thở thật sâu?
Như làn gió khẽ chạm qua tán lá, như tiếng chuông chùa vang lên giữa buổi sớm — mọi thứ đều nhắc ta rằng: bình yên chưa từng rời xa, chỉ là ta quên lắng nghe.
Trong mỗi nhịp thở, có mặt trời đang lên, có tiếng chim đang hót, có một “ta” đang hiện hữu trọn vẹn nơi đây. Nhưng đôi khi, vì lo toan, vì vội vàng, ta để tâm mình đi lạc giữa quá khứ và tương lai… rồi tự đánh mất sự an nhiên vốn có.
Phật dạy: “Tâm tịnh, thế giới tịnh.”
Khi tâm lặng như mặt hồ, dù sóng gió có nổi lên, ta vẫn thấy được ánh trăng soi đáy nước.
Hãy để từng phút giây trôi qua trong tỉnh thức — uống một chén trà, bước một bước chân, mỉm cười với chính mình. Mỗi hành động nhỏ trong chánh niệm chính là một đóa sen nở giữa đời.
An lạc không ở nơi xa, mà ở chính khoảnh khắc ta thật sự có mặt.
Mùng 1 yên bình nhé bạn tôi! – ZEN!





0 Bình luận